시인 윤동주

윤동주는 20세기 초반 한민족이 힘든 역사를 견뎌내고 얻은 진주 같은 시인입니다.

한글사랑

 1443년 창제된 한글은 한반도가 일본의 지배를 받기 직전인 1894년에야 한민족의 공용어가 되었다. 이때부터 한글은 성경 번역, 신문 기사, 문학 창작 등에 쓰이면서 근대 '국어'의 자격을 인정받았다. 라틴어 성경을 모국어로 번역하는 작업이 서구에서 인쇄술과 학교 교육을 보급하고, 언어 공동체 국가를 세우는 배경이 되었듯이 조선에서 성경 번역은 한글이 한자를 대체할 근대 국어로서 자격이 있음을 보증해 준 기념비적인 사건이었다.

 세종이 1443년 한글을 창제해 대중의 문자 소통을 돕고 마르틴 루터가 1522년 독일어로 성경을 번역해 보급한 역사를 보면, 동서양에서 모두 15-16C 정도에 글을 읽는 대중이 생겨났다. 중세 1000년 동안 서구 신학자들은 예수의 출생, 복음 선포, 수난, 부활이라는 신약적 사건이 구약의 구원예정설에 합치되는지를 검토하였고, 종교개혁 이후에는 동서양 각국의 식자층들이 번역된 성경을 읽으며 그 내용의 가치를 검증하였다. 구약의 잠언과 시편 그리고 신약의 예수가 사용한 비유들은 지금 읽어도 문학적 완성도가 매우 높다. 한글은 인류기록문화유산의 대표격인 성경을 번역해 냄으로써 근대 국어로서의 자격을 인정받았다. 인쇄술의 발달과 함께 성경이 베스트셀러가 되면서 인류 전체의 윤리 의식은 한층 성장하였다.

 한글은 한자와 달리 국권 상실의 원죄가 없는 언어였기에 더욱 애틋한 사랑을 받았다. 나라를 잃은 한민족은 한글과 민족의 운명을 동일시하였고 한글 사용을 일본 군국주의에 대한 저항 행위로 여겼다. 신문기자나 문학인 등 지식인들의 저항은 인쇄 매체를 통한 신문물 전파와 계몽 사업으로 전개되었다. 하지만 공교육을 통해 일본어 사용 정책이 강화되면서 지식인들은 한글 이름이나 문서만으로 공적인 활동을 하기가 점점 더 어려워졌다.

 이러한 시기에 윤동주(尹東柱, 1917. 12. 30. - 1945. 2. 16.)는 잃어버린 나라의 언어로 시를 쓰기 위해 연희전문학교 문과에 진학하였다. 그는 대학에서 최현배, 이양하 등 당대 석학으로부터 한글 정신, 세계 문학, 기독교 신앙 등에 대해서 배웠고 그러면서 깨달은 진리를 시로 표현하였다. 윤동주는 한자라는 제1 외국어의 권위가 무너진 뒤 일본어라는 제2 외국어를 공용어로 사용하도록 강제 당하는 여건에서 모국어로 시를 쓰고 싶어했고, 한글 문학을 더 잘하기 위해서 일본 유학을 가서 영문학을 전공하였다. 한자, 일본어, 영어, 한글, 프랑스어 등 다양한 언어를 할 줄 알았던 윤동주의 시에는 20세기 식민지 조선에서 크리스천으로 살았던 지식인 청년의 딜레마가 잘 나타나 있다.

对韩文的热爱

 尹东柱(1917.12.30-1945.2.16)出生于20世纪初期,是经历了韩民族苦难历史的伟大诗人。1443年创制的韩文在日本帝国主义强占期前的1894年才正式成为韩民族的官方语言。在此期间,通过韩文版《圣经》出版翻译,韩文报纸新闻报道,韩文创作的文化作品等各种形式的作品,韩文奠定了自己在朝鲜半岛"国语"的地位。在西欧的印刷术传入朝鲜半岛,学校教育不断推广,语言共同体国家建立的背景之下,拉丁文的《圣经》被翻译成韩文,这是韩文替代汉字作为近代国语的资格被承认的里程碑事件。

 世宗大王在1443年创制韩字,韩字给民众的文字交流带来了极大的便利。在相近时期的1522年马丁路德将《圣经》翻译成德文使《圣经》得以在德国普及,这样来看东西方都在15-16世纪产生了文字的阅读群体。中世纪1000年间,西欧的神学者一直研究包括耶稣诞生,传福音,受难,复活的新约事件能否与旧约中的拯救预言相吻合。宗教改革以后,东西方各国的知识分子研读翻译好的《圣经》,并对其内容的价值进行验证。旧约的箴言和诗篇以及新约中耶稣所使用的比喻也十分具有文学价值。人类记录文化遗产的代表《圣经》的韩文译作的完成,也标志着韩文作为近代国语的资格被认证。随着印刷术的发达,《圣经》成为畅销书作,与此同时人类共同的伦理意识也在慢慢发展形成。

 韩文与汉字不同,是非外来传入的韩民族的特有文字,所以在朝鲜半岛受到了更多的喜爱。 日本帝国统治下,失去了主权和领土完整的韩民族,将韩文与民族命运视为一体,韩文的使用也可以看作是对日本军国主义统治的反抗。报纸记者,文化届人士等知识阶层的反抗通过印刷媒体报纸出版物的传播与启蒙事业的发展而逐渐展开。但是,随着公共教育强制使用日语的政策不断强化,知识阶层使用韩文名字,用韩文书写文件进行公共活动也变得越来越困难。

 在这样的时代背景之下,尹东柱为用"正在失去的国语"-韩文写诗来而进入延禧专门学校(现延世大学前身)文科学习。入学之后,师从崔铉培,李敭河等文学大家,系统的学习了韩文精神,世界文化,基督教信仰,并将从中领悟到的道理用诗作表现出来。在当时的朝鲜半岛,作为第一外国语的汉字的权威被瓦解之后,第二外国语日语被强行作为官方语言使用,在这样的大环境之下尹东柱对于用母语写作更加渴望,为了更好的使用韩文写作,尹东柱决定到日本留学学习英文文学专业。精通汉字,日语,英文,韩语,法语等多种语言的尹东柱创作的诗作,将在20世纪殖民地朝鲜作为基督教徒生活的知识青年的窘境与进退两难全面透彻的表现了出来。

ハングル

 尹東柱は、20世紀初期の朝鮮人が苦しい歴史を耐え抜いて得た真珠のような詩人である。 1443年に創製されたハングルは朝鮮半島が日本による支配を受ける直前の、1894年になってやっと朝鮮人の公用語となった。 この時からハングルは聖書翻訳、新聞記事、文学創作等に使われつつ、近代「国語」の資格として認められた。 ラテン語で書かれた聖書を母国語に翻訳する作業が西欧諸国において活版印刷技術と学校教育を普及させ、言語共同体国家を築く背景となったように、朝鮮における聖書の翻訳はハングルが漢字にとってかわる近代国語としての資格があることを保証してくれる記念碑的な出来事であった。

 世宗が1443年ハングルを創製し、大衆の文字によるコミュニケーションを助け、マルティン・ルターが1522年ドイツ語に聖書を翻訳し普及させた歴史を見れば、東洋・西洋共に15~16世紀頃に文字を読む大衆が生まれたのだ。 中世1000年の間、西洋の神学者たちはイエスの出生や、福音宣教、受難、復活といった新約聖書的な出来事が旧約聖書の予定説に合致するのかどうかを検討し、宗教改革以降には東洋・西洋各国の知識層が翻訳された聖書を読み、その内容の価値を検証した。 旧約聖書のモーセ五書(律法)と詩編、そして新約聖書のイエスが使ったたとえ話は今日読んでも、文学的完成度が非常に高い。 ハングルは、人類記録文化遺産の代表的な聖書を翻訳することで近代国語としての資格を得た。活版印刷技術の発達とともに聖書がベストセラーとなりつつ、人類全体の倫理意識は一階層昇華されたのだった。

 ハングルは漢字と異なり、国権喪失の原罪がない言語であったため、より切ない愛をもらった。 国を失った朝鮮人はハングルと民族の運命を同一視し、ハングルを使うことが日本の軍国主義に対する抵抗と考えた。 新聞記者や文学人などの知識人による抵抗は、印刷媒体を通じた新聞物の広まりや啓蒙事業によって展開された。 しかしながら、公教育を通じた日本語使用政策の強化に伴い、知識人はハングルの名前や文書だけで公的な活動をするのが段々難しくなってきた。

 こうした時期に尹東柱は失ってしまった国の言語で詩を書くため、延禧専門学校(現:延世大学)文科に進学した。 彼は大学で崔鉉培や李敭河などの当時の碩学からハングルの精神、世界文学、キリスト教信仰などについて習い、その中で気づいた真理を詩で表現したのだった。 尹東柱は中国語という第一外国語の権威が崩れた後、日本語という第二外国語を公用語として使うよう強制されたことから、母国語で詩を書きたいと思い、ハングル文学をより深めるために日本に留学をし、英文学を専攻した。 中国語、日本語、英語、ハングル、フランス語など多様な言語をあやつることができた尹東柱の詩には、20世紀の植民地であった朝鮮におけるクリスチャンとして生きた知識人青年のジレンマがよく表れている。

Love of Korean

 Yoon Dong Ju, a poet who loved Hangeul. Yoon Dong Ju(1917.12.30. - 1945.02.16.) was a pearl-like poet who lived in the early 20th century which was a painful period for Koreans. Hangul, which was invented in 1443, did not become the official language of the Korean people until 1894, just before the Korean peninsula was controlled by Japan. Since then, Hangeul has been recognized as a modern 'Korean language' by being used for Bible translation, newspaper articles, and literary works. Just as the work of translating the Latin Bible into their own native language led to spread the art of printing and school education, and establish a language community in the West, the translation of the Bible in Joseon was a monumental event that ensured that Hangeul is qualified as a modern Korean language to replace Chinese characters.

 It was between the 15th and 16th centuries that the public both in the East and in the West became literate in the light of history that King Sejong invented Hangul in 1443 to help the public communicate with it and Martin Luther translated Bible into German in 1522. During the Middle Ages, western theologians examined whether events in the New Testament like the birth of Jesus Christ, gospel proclamation, passion, and resurrection corresponded with salvation doctrine in the Old Testament. After the Religious Reformation, east and west intellectuals read the translated Bible, verifying the value of it. Even though, today, people read the Proverbs and the Psalms in the Old Testament and the metaphoric expressions referred to by Jesus in the New Testament, they are highly literary. Hangeul was recognized as a modern Korean language by translating the Bible, which is a typical human cultural heritage. As the Bible became the best seller along with the development of printing, it contributed to increase ethical awareness of the whole humanity.

 Unlike Chinese characters, Hangeul was loved by Koreans because it was a language without a sin of depriving national sovereignty. Since the use of Hangul was banned under the control of Japan, Koreans identified their fate with the one of Hangeul and using it was regarded as a resistance against Japanese Militarism. Intellectuals, journalists, and writers resisted in diverse ways by spreading the new culture through printing media and developing the enlightenment movement. However, it became increasingly difficult for intellectuals to do public projects only with Korean names or documents, for Japanese mandatory use policy is strengthened through public education institutions.

 During this period, Yoon entered Yeon-hee College to write poetry in Hangeul, which was the language of the lost country. He learned about the spirit of Hangeul, literatures of diverse countries, and Christianism from the greatest scholars of the day – Choi Hyun Bae and Lee Yang Ha – in college. And he expressed what he had realized in his poems. Yoon Dong Ju wanted to write poetry in his mother tongue although he was under the same situation where he was forced to use a second foreign language(Japanese) as a official language after the authority of the first foreign language(Chinese character) collapsed. To improve his writing, he went to Japan to major in English Literature. Yoon Dong Ju's poetry, who was fluent in many languages such as Chinese characters, Japanese, English, Hangeul, and French, shows the dilemma of the intellectual young man who lived as a Christian in colonial Joseon in the 20th century.

L'amour du Hangeul

 Yoon Dong ju (30 décembre 1917-16 février 1945) est un poète hors du commun du début du 20ième siècle qui a vécu l'histoire douloureuse des coréens avec eux. Le Hangeul, inventé en 1443, est devenu la langue officielle vers 1894, juste avant l'arrivée des japonais et leur prise de contrôle sur la péninsule coréenne. A partir de ce moment-là, il est reconnu comme étant un coréen moderne, utilisé pour traduire la bible, dans les journaux, les œuvres littéraires. Tout comme le fait de traduire la Bible latine a développé les techniques d'impression et les perspectives de l'éducation scolaire tout en créant un effet de groupe par l'usage de la même langue à l'est, la traduction de la Bible à l'ère de Joseon avait été un véritable évènement, car elle montrait que le Hangeul était parfaitement apte en tant que langage moderne à traduire les caractères chinois.

 Si l'on prend en compte le fait que le roi Sejong a inventé le Hangeul en 1443 pour aider la population à avoir accès à l'écriture et qu'en 1522 en Occident Martin Luther a traduit la Bible vers l'allemand, on peut dire qu'au 15 et 16ième siècle, en Occident et en Orient, l'illettrisme a beaucoup baissé parmi la population et l'acte de lire s'est popularisé. Au moyen-âge, les théologiens de l'occident ont comparé des éléments du nouveau testament, comme la naissance de Jésus, la proclamation du gospel, la passion et la résurrection correspondaient avec la doctrine du salut présente dans l'ancien testament. Après une réforme religieuse, les intellectuels de l'Est et l'Ouest ont lu la Bible traduite, pour en vérifier la valeur. Même si encore aujourd'hui il y a beaucoup de personnes qui lisent les Proverbes et les Psaumes tirés du vieux testament, ceux-ci et les expressions métaphoriques utilisées par Jesus et présentes dans le nouveau testament sont très littéraires. Le Hangeul a été reconnu comme étant un langage moderne en traduisant la Bible, qui est un héritage humain et culturel très important. Comme la Bible est devenue un bestseller avec le développement de l'imprimerie, elle a contribué au développement moral de la pensée des peuples du monde entier.

 Contrairement au chinois, le Hangeul ne porte pas la marque du péché de privation des droits nationaux. Puisque le Hangeul était interdit sous la colonisation japonaise, les coréens ont associé l'utilisation du Hangeul comme étant un acte de résistance anti-japonais. Les journalistes, les littéraires ont résisté de maintes manières, comme en diffusant la lutte des intellectuels et la lumière de leur pensée par les médias. Mais par les institutions éducationnelles, l'usage du japonais s'est renforcé et il est devenu difficile d'organiser de des mouvements publics en relation avec des noms ou des documents en coréen.

 A cette période, Yoon est devenu élève à l'établissement Yeon-hee pour écrire de la poésie en coréen, qui était la langue d'un pays perdu. Il a découvert l'esprit du Hangeul, la littérature de divers pays, et le christianisme avec l'aide des meilleurs élèves du moment, Choi Hyun Bae et Lee Yang Ha. Il a commencé à les exprimer en poésie. Yoon Dong Ju voulait écrire dans sa langue natale, mais après la fin de l'utilisation obligatoire du chinois, c'était au tour du japonais qu'il devait utiliser de force. Pour améliorer son travail, il est parti étudier la littérature anglaise au Japon. Il savait parler le chinois, le japonais, l'anglais, le coréen, le français entre autres et sa poésie montrait le dilemme de l'homme intellectuel chrétien vivant au 20ième siècle dans un Joseon colonisé.

"Хангыл" үсгээ хэмээх түүний хайр

 Юүн Дун Жү(1917.12.30.-1945.2.16.) нь 20-р зууны эхэнд солонгосын ард түмэн хүнд хүчир түүхэн он жилүүдийг даван туулж байх цаг үед далайн ёроолоос шүүрдсэн сувд мэт яруу найрагч байв. 1443 онд зохиосон "Хангыл" буюу солонгос үсэг нь Солонгосын хойг Японы дарангуйлалд орохын өмнө буюу 1894 онд Солонгос үндэстний албан ёсны хэл болжээ. Энэ цаг үеэс эхлэн Библийн орчуулга, сонины нийтлэл, уран зохиолын бүтээл туурвил зэргийг "Хангыл" үсгээр бичих болсон бөгөөд энэ нь өнөө цагийн "Эх хэл" хэмээн хүлээн зөвшөөрөгдсөн хэл юм. Латин хэл дээрх Библийг эх хэлээр хөрвүүлэх ажил нь Баруун европт хэвлэх арга техникээс эхлэн сургуульд түгээх, түүнчлэн нэг хэлтэй улс орныг үүсгэх суурь болж байсан бол Чусонд Библийг хөрвүүлэх нь "Хангыл" үсэг ханз үсгийг орлох бүрэн эрхтэй орчин үеийн эх хэл мөн болохыг баталж өгсөн бөгөөд энэ нь дурсгалт хөшөө босгохуйц үйл явдал юм.

 Сэжун хаан 1443 онд "Хангыл" үсгийг зохион ард түмнээ бичиг үсэгтэй болоход тусалж, Мартин Лютер 1522 онд герман хэлээр Библийг хөрвүүлэн түгээсэн зэрэг түүхээс үзвэл, өрнө болон дорнодод XV-XVI зууны орчим бичиг үсэгт тайлагдсан ард түмэн байсны илрэл юм. Дундад зууны үеийн 1000 жилийн турш Баруун европын шашин судлаачид Есүсийн мэндэлсэн болон сайн мэдээ түгээх, түүний зовлон, дахин амилалт зэрэг Шинэ Гэрээний агуулга нь Хуучин Гэрээнд бичигдсэнтэй таарч байгаа эсэхийг нягталсан байдаг ба шашны шинэчлэлтээс хойш өрнө дорнын сэхээтнүүд Библийг хөрвүүлсэн эхийг уншин тухайн агуулгын үнэ цэнийг нотолсон байдаг. Хуучин Гэрээний мэргэн үг, шүлэг дуулал болон Шинэ Гэрээн дэх Есүсийн ярьсан сургаалт зүйрлэлүүдийг одоо хэр уншихад ч маш сайхан уран дүрслэлтэй байдаг. Хүн төрөлхтөний соёлын өвийн төлөөлөл болсон Библийг "Хангыл" үсгээр хөрвүүлсэн байдаг ба энэ нь орчин цагт бидний эх хэл хэмээн хүлээн зөвшөөрөгдсөн хэл болно. Хэвлэх арга техник хөгжихийн зэрэгцээ Библи шилдэг борлуулалттай ном болж, хүн төрөлхтөний ёс суртахууны ухамсар ч тэр хэрээр улам бүр дээшилжээ.

 "Хангыл" үсгийн ханз үсгээс ялгаатай нь гэвэл сэхээтнүүд ханз хэрэглэж байсан үед Чусоны төрийн эрхийг алдагдахад хүргэсэн нь түүхэнд үлдэх том гэм нүгэл болсон бол "Хангыл" үсгийн хувьд тийм зүйл үгүй тул ард түмний хайр хүндэтгэл хүлээж байв. Харийн эзлэн түрэмгийлэгчдэд улс орноо алдсан Солонгос үндэстэнд "Хангыл" үсэг болон үндэстний хувь заяа нь нэгэн ижил зүйлд тооцогдож байсан бөгөөд "Хангыл" үсэг хэрэглэх нь тухайн үед Японы милитаризмийг эсэргүүцсэн явдал хэмээн үзэж байжээ. Тухайн үед сонины сэтгүүлч, утга зохиолч зэрэг сэхээтнүүд эсэргүүцлээ хэвлэл мэдээллийн хэрэгслээр дамжуулан илэрхийлж байсан ба үүнийгээ сонин түгээх болон гэгээрүүлэх зэрэг ажлаар өрнүүлдэг байв. Гэвч албан боловсролоор дамжуулан япон хэл хэрэглэх талаарх бодлого улам бүр бэхжсэнээр сэхээтнүүд өөрсдийн "Хангыл"(Солонгос) нэрээрээ болон баримт бичгээр нийтийг хамарсан үйл ажиллагаа явуулахад бага багаар хүндрэл учирч байв.

 Ийм хүнд хүчир цаг үед Юүн Дун Жү алдагдаж буй эх хэлээрээ шүлэг бичихийн тулд Ёнхый мэргэжлийн сургуулийн хүмүүнлэгийн ангид дэвшин суралцав. Тэрээр сургуульдаа Чой Хён Бэ, И Ян Ха гээд тухайн үеийн их бичгийн хүмүүсээс "Хангыл" үсгээ гэх чин сэтгэл, мөн дэлхийн уран зохиол, Христийн сүсэг бишрэл зэргийг сурахын сацуу тэдгээрээс ухаарч мэдсэн үнэн зүйлсийг шүлгээр илэрхийлэх болов. Юүн Дун Жү нэн тэргүүнд сурах ёстой байсан ханзны ноёрхол нурсаны дараа хоёрдогч хэл буюу албан ёсны хэл болгон япон хэлийг хэрэглэх шаардлагатай тулгарч байсан бөгөөд ийнхүү бусдын хүчинд автсан нөхцөл байдалд тэрээр эх хэлээрээ шүлэг бичихийг ихэд хүсэж байв. Тиймээс "Хангыл" бичиг үсгээр уран зохиолын бүтээл туурвил илүү сайн гаргахын тулд Япон улс руу сурахаар явж, тэндээ английн уран зохиолоор мэргэжил эзэмшжээ. Юүн Дун Жү ханз, япон хэл, англи хэл, хангыл, франц хэл гэх зэрэг олон хэл мэддэг байсан ба түүний шүлэг найрагт XX зууны хараат улс байсан Чусонд Христийн шашинтай залуу сэхээтний мухардмал байдал ихээхэн илэрсэн байдаг.

Tình yêu với "Hangeul"

 Yoon Dong-ju (尹東柱, 30/12/1917 - 16/2/1945) là một nhà thơ xuất hiện như viên ngọc vào giai đoạn khó khăn trong lịch sử của dân tộc Hàn Quốc đầu thế kỷ 20. Hangeul được sáng tạo vào năm 1443 nhưng phải đến năm 1894, ngay trước khi Bán đảo Triều Tiên chịu sự thống trị của Nhật Bản, mới trở thành ngôn ngữ chính thức của người Hàn Quốc. Kể từ đó, Hangeul đã được công nhận như là 'quốc ngữ' hiện đại qua việc dịch Kinh Thánh, bài báo và sáng tác văn học,v.v... Cũng giống như công việc dịch Kinh Thánh tiếng Latin sang tiếng mẹ đẻ để phổ cập giáo dục học đường và là nền tảng để xây dựng cộng đồng ngôn ngữ ở Phương Tây, bản dịch Kinh Thánh trong Triều đại Joseon là một sự kiện đánh dấu cho việc đảm bảo công nhận rằng Hangeul đủ tiêu chuẩn trở thành quốc ngữ hiện đại thay thế cho tiếng Hán.

 Nếu nhìn vào lịch sử, Vua Sejong sáng tạo Hangeol vào năm 1443 để giúp người dân hiểu được văn bản và Martin Luther dịch Kinh Thánh sang tiếng Đức để phổ cập vào năm 1522 thì có thể thấy rằng một số người dân đã có thể đọc chữ từ khoảng thế kỷ 15-16 ở cả phương Đông và phương Tây. Trong 1000 năm Trung Cổ, các nhà thần học phương Tây đã kiểm tra các sự kiện Tân Ước về sự ra đời, tuyên bố phúc âm, khổ nạn, phục sinh của Chúa Giê-su có phù hợp với giáo lý cứu rỗi của Cựu Ước hay không và đọc Kinh Thánh được học giả các nước phương Đông phương Tây dịch sau khi cải cách tôn giáo để kiểm chứng giá trị nội dung đó. Thâm chí đến bây giờ khi đọc lại vẫn cảm nhận được rằng các câu châm ngôn, Thánh Vịnh của Cựu ước và các dụ ngôn được Chúa Giê-su sử dụng trong Tân Ước mang tính văn học rất cao. Hangeul đã được công nhận là quốc ngữ hiện đại qua việc dịch Kinh Thánh, đại diện của di sản văn hoá ghi ghép nhân loại. Cùng với sự phát triển của kỹ thuật in ấn, Kinh Thánh trở thành sách bán chạy nhất và phát triển thành ý thức đạo đức của toàn nhân loại.

 Khác với tiếng Hán, Hangeul nhận được tình yêu sâu sắc hơn vì là ngôn ngữ vô nhiễm nguyên tội bị mất chủ quyền. Người dân Hàn Quốc mất nước đã xác định vận mệnh của dân tộc như là Hangeul và coi việc sử dụng Hangeul như là hành động chống lại chủ nghĩa quân phiệt Nhật Bản. Những trí thức như phóng viên báo chí, nhà văn,v.v... đã thể hiện ý chí kháng chiến với dự án khai sáng và tuyên truyền báo chí qua phương tiện truyền thông in ấn. Tuy nhiên, chính sách sử dụng tiếng Nhật Bản qua giáo dục ngày càng được đẩy mạnh khiến cho những nhà trí thức gặp khó khăn hơn với việc sử dụng tên hoặc văn bản bằng tiếng Hàn Quốc để hoạt động quần chúng.

 Vào giai đoạn này, Yoon Dong-ju đã chuyển đến học Khoa Văn Trường Cao đẳng Yeonhee với mục đích có thể viết thơ bằng ngôn ngữ của đất nước bị mất. Ông ấy đã học về tinh thần của Hangeul, văn học thế giới, đức tin Kitô giáo từ các học giả của trường như Choi Hyun-bae, Lee Yang-ha,v.v... Yoon Dong-ju muốn viết thơ bằng tiếng mẹ đẻ trong điều kiện bị buộc phải sử dụng ngoại ngữ thứ hai là tiếng Nhật Bản như là ngôn ngữ chính thức thay cho sự sụp đổ của uy quyền ngôn ngữ thứ nhất là tiếng Hán. Ông đã đi du học ở Nhật và học Khoa Văn học Anh để giỏi văn học Hangeul hơn. Với việc biết nhiều ngôn ngữ khác nhau như tiếng Hán, tiếng Nhật, tiếng Anh, Hangeul, tiếng Pháp,v.v... Yoon Dong-ju đã diễn đạt tốt các vấn đề của tầng lớp trí thức trẻ, là tín đồ Cơ đốc giáo trong các bài thơ của mình.